Em không đủ giỏi giang để làm tặng anh những bài thơ mà em viết để rồi anh sẽ xuýt xoa khen hay khi được đọc chúng nhưng em có một đôi mắt tinh tế để nhận ra nỗi buồn đang ngự trị trong anh.
Em không đủ khéo léo để đan cho anh những chiếc khăn choàng cổ màu sắc, để anh khen mùa đông không lạnh vì đã có “tình cảm” của em sưởi ấm cho anh nhưng em có một vòng tay ấm ấp, luôn sẵn sàng chờ đợi và ôm trọn lấy anh.
Em không đủ xinh đẹp để khiến anh kiêu hãnh mỗi dẫn em đi gặp những người bạn của anh, nhưng em có vô vàn những sợi nhớ, sợi thương đủ cho anh rải đầy trên những con đường ta đã qua.
Em không đủ đanh đá để liếc xéo một cô gái khác khi họ lén nhìn anh nhưng em có đủ quyết tâm để từ chối những lời hẹn hò hấp dẫn với những chàng trai khác ở một nhà hàng sang trọng để ở nhà chát chít với anh.
Em không đủ “hào phóng” để thản nhiên nhìn anh đối tốt với những người con gái khác mà không một chút hờn dỗi nhưng em có một trái tim trọn vẹn yêu thương và cũng biết nêm vào đó một chút “gia vị” ghen cho bức tranh tình yêu thêm màu sắc.
Em không đủ thông minh để khiến anh thấy nhẹ nhàng hơn khi dạy em học, nhưng em có đủ sự nhạy cảm để biết lúc nào anh giận và em nên nhịn nhường để tránh đi những cuộc cãi vã cho chính chúng ta.
Em không đủ điều kiện để đưa anh tới những nơi sang trọng để thưởng thức những món anh thích lúc em nhận lương tháng nhưng em có đủ một bầu tâm tuyết để cố gắng nấu cho anh những món ăn ấm nóng và nhận một nụ cười trìu mến lúc đợi anh đi làm về.
Em không đủ mạnh mẽ để lúc anh trêu đùa có thể giận anh quá nổi 10 phút nhưng em có một tâm hồn đa cảm đủ khiến em lo lắng cả ngày mỗi khi nhắn tin mà không thấy anh reply lại.
Em không đủ niềm tin để hứa rằng trọn đời này em sẽ yêu anh minh chứng bằng việc em chỉ nói yêu anh thôi mà chưa hề nói sẽ yêu mãi mãi nhưng em có đủ tự tin để khẳng định rằng trái tim em chỉ có một người và nhất định em sẽ giữ người ấy thật chặt.
Em không giống những người con gái khác vì em đã yêu anh – theo cách của riêng em – đời thường và ngốc nghếch.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét